Tháng Tám 7, 2018

Quán chè 30 năm của ‘’Dương Quá’’ U70 cụt tay mưu sinh giữa Sài Gòn khiến ai ai cũng mê

Bình dị, đơn sơ, suốt 30 năm không thay đổi hương vị nhưng quán chè Dương Quá của chú Ba vẫn nườm nượp khách ra vào mỗi ngày.

Đó là quán chè của ông Võ Văn Thế, năm nay đã 69 tuổi mà mọi người hay gọi với cái tên thân thương là ông Ba cụt. Mất 1 cánh tay do tai nạn nhưng thay vì tuyệt vọng, người đàn ông ấy đã cố gắng lao động trong suốt 40 năm với gánh chè nổi tiếng giữa trung tâm Sài Gòn để có thu nhập nuôi sống cả gia đình.

Ông Ba cụt có một gánh chè hạt đậu, mở tại nút giao Mai Thị Lựu với Nguyễn Văn Thủ, quận 1, TP Hồ Chí Minh từ năm 1987 đến nay. Bình dị, đơn sơ, suốt 30 năm không thay đổi hương vị nhưng quán chè Dương Quá của chú Ba vẫn nườm nượp khách ra vào mỗi ngày.

Chè của ông Ba cụt khiến người ta nhớ về những cốc chè truyền thống cách đây cả chục năm gắn liền với cả một trời tuổi thơ của không ít thế hệ trẻ Việt. Nguyên liệu nấu chè cũng rất quen thuộc và đơn giản, chỉ là đậu đen, đậu xanh xay nhuyễn, thêm chút đường và ăn kèm với đá xay. Thế nhưng chẳng hiểu sao, chú Ba nấu chè một tay đã trở thành thương hiệu và chè Dương Quá là món ăn làm say đắm biết bao thế hệ người Sài Gòn.

Hàng ngày, ông Ba dậy từ sớm nấu chè, chú bán rất nhiều loại, từ chè đậu, chè thập cẩm, chè sương sa hạt lựu, chè bột củ năng…do ông một tay chuẩn bị. Đến khoảng 11h trưa, dăm ba nồi chè to mỗi loại được đặt lên một chiếc xe đẩy, đẩy từ nhà ra đường Trần Quang Khải quen thuộc và ông bắt đầu một ngày làm việc bận rộn.

Những món chè bình dân được đặt trong hũ nhựa đơn sơ, giản dị, ‘’quán’’ của ông cũng chẳng biển hiệu cao sang nhưng lại khiến thực khách nhớ mãi, nhờ đó mà khách ngày càng đông lên. Mỗi ly chè của ông Ba được bán với giá cực mềm, chỉ từ 7-10k 1 ly, vì thế thực khách mỗi lần đều mua vài ly, có người mua cả chục ly cho mọi người trong cơ quan. Trước đây, chè được đặt trong túi nhưng bây giờ, ông Ba chuyển sang dùng cốc vừa tiện vừa nhanh hơn, ông Ba nói.

Khi được hỏi về bí quyết nấu chè, ông Ba cụt không hề giấu diếm: “Tôi không có bí quyết nào cả. Thật ra trước đây tôi có đi bán phụ chị gái, sau đó chị mất, giờ một mình tôi đảm đương xe chè”. Chè bán đến 7h tối là hết, ông Ba lại lủi thủi 1 mình đẩy xe chè về nhà để chuẩn bị nguyên liệu cho ngày hôm sau.

Chè của ông Ba đến nay đã được hơn 30 năm, vẫn đơn sơ, giản dị nhưng lúc nào cũng tấp nập khách ra vào. Ông Ba thiếu một tay, nhưng lại thừa niềm vui, sự lạc quan và hào sảng dành cho mọi người. Ở tuổi xế chiều, ông không có gia đình, chỉ sống với một người chị gái đã già và vẫn tự nấu chè mang bán mưu sinh, kiếm sống qua ngày.

Theo blogtamsu

(Visited 371 times, 1 visits today)